Truyền Kỳ Ẩn Đế 1: Bóng Đêm Của Bình Minh

Thông tin truyện Nguồn
Truyền Kỳ Ẩn Đế 1: Bóng Đêm Của Bình Minh
197 Chương
Chương 197: Trùng phùng
truyenyy.vip

Trước mặt nàng, Thủy Hoàng bị chém đôi người nằm thoi thóp, nhìn nàng, cười một tiếng: “Ha ha, ngươi đã thắng, đao của ngươi nhuộm máu của chư Hoàng, nhưng như thế thì sao chứ, Đại Việt cũng bị ngươi hủy diệt, ngươi chỉ còn lại một mình... Ha ha ha...”

Khuôn mặt nàng, mái tóc trắng dài vì chém giết mà nhuộm đỏ máu, tay nàng, chân nàng, toàn thân nàng đều là vết thương chí mạng. Nàng không để ý tới hắn, buông bỏ đao và thanh kiếm trong tay, ánh mắt ngắm nhìn vào lòng bàn tay mình. Tay phải mang huyết nhật, tay trái mang hắc nguyệt, hai biểu tượng tượng trưng cho những điềm gở xấu xí nhất thiên hạ.

Sát lực trong người cuồng cuộng chảy về bàn tay, ép đi hắc ám, để lộ ra minh nhật cùng bạch nguyệt. Nàng dang hai tay, để máu từ hai ấn ký chảy xuống bên dưới chân, miệng đọc chú ngữ: “Ta dùng máu ta viết nên trận pháp này...” Những giọt máu rơi xuống, lan ra thành văn minh, nối đuôi nhau tạo nên vòng tròn trận pháp.

“Dùng sinh mệnh ta làm lực lượng...” Văn minh bắt đầu sáng lên.

“Dùng...” Mái tóc trắng khẽ đưa trong gió, nàng từ từ nhắm mắt lại: “Cửu kiếp luân hồi... Khai trận.”

Luân Hồi Thiên Sinh - Khứ Hồi!

Trước ánh mắt kinh hãi của Thủy Hoàng, đại trận vừa thành lan đi với tốc độ không tưởng, bao phủ toàn bộ thiên địa. Trên trời xuất hiện những vết nứt, dưới mặt đất bắt đầu sụp đổ, những thân xác nằm xuống tại chiến trường này đang bị phân rã ra, tan thành những đốm nhỏ, biến mất vào hư không.

"Ngươi... Đáng không?" Thủy Hoàng nhìn về nàng, chất vấn: "Ngươi đã nửa bước thành thần, siêu thoát thiên địa, vì bọn chúng, đáng không?"

Mái tóc trắng khẽ lay trong gió để lộ đôi mắt vô hồn, nàng đã mất đi ánh sáng từ lâu, trước mặt lúc này chỉ là một màu đen tối. Nàng hướng ánh nhìn về vô định, chầm chậm mở lời: "Ta nợ bản thân mình một tuổi thơ, nợ bản thân một mối lương duyên, nợ bản thân mình một tương lai, một cuộc đời. Nhưng... Nếu có thể bắt đầu lại tất cả, ta vẫn sẽ bước trên con đường này, kiếm của ta vẫn sẽ hướng về các ngươi mà chém xuống." Ánh mắt vô hồn nhưng âm thanh lại trong trẻo, kiên định, không hề có bất kỳ hối tiếc, lưu luyến nào cả.

"Là vậy sao..." Thủy Hoàng nhìn nàng, sau một giây thì chắp tay: "Ta, cung nghênh ngươi trở thành đế vương thiên cổ, cũng cung tiễn ngươi... Ra đi..." Hắn cũng như những sinh linh kia, hóa thành những đóm sáng nhỏ, tan vào hư không.

Máu trên mái tóc trắng từ từ chảy xuống, cả người nàng bắt đầu tan biến, nàng chắp tay nhìn trời, nở một nụ cười không rõ là thê lương hay mãn nguyện.

"Thiên mệnh khả biến, đạo của ta... Thành rồi."

Chúc bạn có những giây phút vui vẻ khi đọc truyện Truyền Kỳ Ẩn Đế 1: Bóng Đêm Của Bình Minh!

THÔNG TIN CHI TIẾT
Tác giả Lười Ra Chương
Tình trạng Chưa hoàn
Thể loại Đang cập nhật

Có thể bạn cũng muốn đọc

Hệ Thống Trên Tay Ta Vô Địch Thiên Hạ
KẺ ĐỘC HÀNH
Xuyên qua làm nhân vật quần chúng, vô tình dạy một đám đồ đệ thành Thánh nhân
Nghịch Tử
Bắt Đầu Trở Thành Cấm Khu Chi Chủ, Đại Đế Chỉ Xứng Canh Cổng
Gia Hòa Thỏ Thỏ
Trường Sinh Bắt Đầu Từ Việc Lấy Vợ
Hỉ Ái Cật Hoàng Qua
KHI ANH ĐẾN LỬA CHÁY LAN ĐỒNG CỎ
Cố Tử Hành
Kích Hoạt Đế Vương Hệ Thống, Bắt Đầu Triệu Hoán Điển Vi
Thập Nhất Điểm
Dục Linh Thiên Hạ
Tương Tư Dạ
Đại Đế Đỏ
Thua Goku
Hôn Hôn Muốn Ngủ
Điềm Nhu
Bảy Vị Sư Tỷ Tuyệt Sắc Của Ta
Lạp Mỗ Ca