Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ Nở

Thông tin truyện Nguồn
Chỉ Cần Đủ Nắng Hoa Sẽ Nở
105 Chương
Chương 104: Chỉ cần đủ nắng hoa sẽ nở
truyenfull.vn
Giới thiệu:

Cô gái ngước nhìn chàng trai và nói:

- Anh à, anh có biết khi yêu thì điều gì làm người ta vui nhất không?

Chàng trai nhanh nhảu đáp:

- Có phải là nắm tay, ôm, hôn và trao lời yêu và ở bên nhau hàng ngày hàng giờ nè.

Cô gái cười rồi nói tiếp:

- Thế anh biết khi giận hờn thì sẽ như thế nào hở anh?

Chàng trai suy nghĩ 1 hồi lâu và đáp:

- Thì họ sẽ cố tranh luận là đúng rồi sau đó không nhắn tin hay gọi cho nhau. Còn gì nữa không?

Cô gái nhìn chàng trai và tiếp tục nói:

- Thế khi chia tay nhau ai sẽ là người đứng lại để nhìn người kia bước đi?

Chàng trai đặt bàn tay của mình lên bàn tay kia sau đó ngập ngừng nói:

-... E... M... Em...

Cô gái quay sang nhìn chàng trai với đôi mắt trìu mến dịu dàng hỏi:

- Sao anh? Từ nay em sẽ bước ra khỏi bầu trời của anh. Vì em biết trong cái bầu trời ấy mình chưa từng được tồn tại dù chỉ là 1 góc nhỏ khuất nắng, và giờ đây đã có người mới bên anh thay cho em rồi thế nên em không cần phải ở bên cạnh anh quan tâm yêu thương và làm phiền tới anh nữa, em sẽ nhường lại vị trí này cho cô gái ấy!

Anh im lặng nhìn Đóa Lệ thật lâu, dường như đang suy nghĩ điều gì đó trong đầu mình, anh rút bàn tay lại thật nhanh sau đó hời hợt lạnh lùng nói:

- Nếu em đã đoán được cuộc hẹn rồi thì anh sẽ nói thẳng l.. U.. Ô.. N... – giọng người con gái đối diện anh cắt ngang với ngữ điệu cứng rắn dứt khoát:

- Vậy chúng ta chia tay nhau đi...
THÔNG TIN CHI TIẾT
Tác giả Lục Nhược Linh
Tình trạng Đã hoàn
Thể loại

Có thể bạn cũng muốn đọc

Đệ Đệ Của Ta Là Thiên Tuyển Chi Tử
Gia Dưỡng Liễu Chích Phì Thỏ
Đạp Tinh
Tùy Tán Phiêu Phong
Mở Mắt Trọng Sinh, Chủ Tịch Hóa Vú Em
Lạc Tử Thất
Mô Phỏng Tội Phạm Mười Vạn Lần: Ta Trở Thành Siêu Cấp Cảnh Sát!
Sở Thu Vi Hàn
Vô Thượng Thiên Tôn
Khai Hoang
Đích Mẫu Tại Thượng, Nghịch Tử Nghịch Nữ Quỳ Hết Xuống
Triều Vân Tử
Thỉnh Lão Tổ Tông Hiển Linh
Ngạo Vô Thường
Ghi Chép Pháp Y (Những cái chết bí ẩn)
Lưu Hiểu Huy
Đừng sợ, ta không phải là ma đầu
Bình tầng